vợ ngoan ngoãn để anh yêu
Ngôn Tình Giới thiệu Thể loại: Ngôn Tình - Bạn đang đọc truyện Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! 2 của tác giả Ráng Chiều. Một cô nhi giữa nơi thành phố lộng lẫy, phồn hoa. Mối tình đầu thường không có kết quả, nhưng cô không ngờ lại là do em họ của cô rối, chia rẽ, còn khiến cô thành trò cười của mọi người.
Anh chạy đến ôm lấy vợ mình vết máu trên người anh là của người vợ anh yêu. Sau 12 giờ phẫu thuật đứa bé được đưa ra phòng trước ánh mắt ngỡ ngàng của anh. Con là thiên thần nhỏ vì ngoan ngoãn trên thiên đường nên được ba chọn đưa xuống làm con của ba mẹ
Mặc Sơ muốn gọi tên anh, anh vẫn đang hôn cô, lời nói của cô cũng bị anh hôn vào trong miệng. Mãi đến khi con mèo nhỏ bất hảo ngoan ngoãn rúc vào lòng anh, Quyền Đế Sâm mới buông cô ra, anh nhìn chăm chú vào cánh môi vì hôn mà ướt át của cô: "Bà Quyền, chào mừng em về
Vợ Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! 2. Thông tin truyện. Vợ Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! 2. Tác giả: Ráng Chiều. Thể loại: Ngôn Tình, Khác. Cập nhật: 06/06/2022. Anh Trai Yêu Tôi; Chương 328: 328: Tôi Cũng Muốn; Chương 327: 327: Bầu Không Khí Khẩn Trương; Chương 326: 326: Dã Ngoại Trong Xe;
Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một - Quả nhiên là con trai anh cập nhật liên tục mới nhất. Không ngờ cô nói có ba câu liền có thể dỗ Tiểu Bảo ngoan ngoãn ra ngoài. cô chỉ cảm thấy đứa trẻ này thật sự rất ngoan, bánh bao nhỏ không nỡ để cô bị ăn mắng, cô
Site De Rencontre Gratuit 60 Sans Inscription.
Ngôn Tình Nguồn Converter ngocquynh520 439,009 Hoàn Thành 141700 29/09/2020 Đánh giá từ 90 lượt Bạn đang đọc truyện Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu của tác giả Tiểu Tề Bảo Bảo, truyện ngôn tình sắc kể vào một buổi tiệc nọ, liếc nhìn qua một chút, anh đã nhìn thấy cô gái nhỏ khiến anh phải mong nhớ ngày đêm. Một cuộc tai nạn xe cộ kỳ lạ, khiến cô bị mất trí nhớ, trở thành vật sở hữu của riêng anh. Vì để trở thành chỗ dựa duy nhất để cô dựa vào, thậm chí anh đã không tiếc hủy diệt mọi thứ mà cô đang có, dùng lời nói dối để khiến cô xem anh là người duy nhất tồn tại trên thế giới vòng tròn này một lần chỉ gọi cô bằng hai cái tên đó là Tiểu Bảo Bối, Trái Tim Nhỏ. Anh cưng chiều cô đến cực điểm, gần như là xin gì được nấy, mặc kệ cô muốn làm loạn hay là cố tình gây sự, thì toàn bộ đều được thay bằng sự săn sóc. Đọc truyện sẽ rõ cô gái nhỏ này cũng rất ngoan ngoãn an phận thủ thường ở bên cạnh anh, nhưng thỉnh thoảng vẫn cứ khiến anh phải đau đầu.
Ân Phi Âm nhìn Mặc Sơ chằm chằm, cô ta nói nhỏ bên tai Mặc Sơ "Tuy cô không có cái bản lĩnh này, nhưng, sau khi cô lấy lòng tổng giám đốc Quyền ở trên giường, một khi tổng giám đốc Quyền vui vẻ, thì có chuyện gì không làm được cơ chứ?" Mặc Sơ sửng sốt, cô thật sự chưa có liên kết chuyện này và Quyền Đế Sâm với nhau? Huống hồ, hiện tại quan hệ của cô và Quyền Đế Sâm...!một lời khó nói mặt của Mặc Sơ, làm cho Ân Phi Âm càng cảm thấy chính là Mặc Sơ làm."Tiểu yêu tinh không biết xấu hổ!" Ân Phi Âm cứ cho rằng, chắc chắn là công phu trên giường của Mặc Sơ tốt, làm cho Quyền Đế Sâm mặt của Mặc Sơ trầm xuống "Khó trách mấy năm nay cho dù cô đã làm quản lý, thành tích của cô vẫn bình thường! Cô biết vì sao không?" Đây là đang dẫm trúng chỗ đau của Ân Phi Âm, phải biết rằng thành tích của cô ta thật sự không Sơ thấy sắc mặt của Ân Phi Âm trở nên khó coi, cô mới nói "Một người há mồm ngậm mồm toàn là công phu trên giường, thì có thể giỏi được đến đâu!" Cô nói xong, liền thẳng lưng, tự tin mười phần đi về văn phòng của hoàn toàn không cần giữ thể diện cho Ân Phi Âm, một người phụ nữ không có thành tích lại đi châm ngòi thị phi như thế, Mặc Sơ dứt khoát chọc vào điểm yếu của cô ta Sơ về tới văn phòng, cô ngồi ra, hai nhà Mộ, Đường kết thông gia, đây đều là danh môn vọng tộc ở thành phố S, loại chuyện đào hôn này, Mộ Dật Phong hoàn toàn làm có điều, Mặc Sơ không ngờ, Đường Tuyết Nhi cũng dám! Có lẽ, vì tự do, mỗi người đều có đầy đủ dũng cảm nhỉ! Cô lại nghĩ về bản thân mình, hình như cô chưa bao giờ sống cuộc sống của mình! Hồi nhỏ, ở nhà họ Mặc, cô cũng lớn lên trong sự bắt nạt, cô từng ao ước vô số lần, đợi sau khi cô 18 tuổi, cô nhất định sẽ độc lập tự chủ, cô sẽ thi vào một trường đại học ở xa, cô sẽ có lý tưởng của mà, vào năm cô 18 tuổi, vận hạn ập đến, cô bị người lạ mặt đã uống say cưỡng ép chiếm lấy, trong bóng đêm, cô cũng không biết anh là ai, bụng cô lại có thêm một cặp thai long năm nay, cô bận rộn mà hạnh phúc, cô cũng không dám suy nghĩ về đời sống tình cảm của đến khi gặp Quyền Đế Sâm...!Thật ra, mỗi người đều không có tự do thật sự. Mặc Sơ là vậy, Quyền Đế Sâm cũng vậy, không ai có thể thoát khỏi hiện thực cuộc Sơ lưu luyến cặp thai long phượng, cô đã tức giận, cô cũng phải bị quản chế bởi Quyền Đế Đế Sâm cũng không buông bỏ được tất cả, mục tiêu báo thù của anh sắp hoàn thành rồi! Hôm nay đúng là một ngày rối loạn! Đường Tuyết Nhi mất tích, Mộ Dật Phong cũng không thấy của hai gia tộc lớn đều bận rộn vừa tìm người vừa gọi điện cho các vị khách thông báo hủy bỏ đám cưới, còn có truyền thông thêm dầu vào lửa, chuyện này càng xào càng hot ty Quyền Tuyết Nhi đang uống trà ở trong văn phòng chủ tịch của Quyền Đế Sâm "Anh Sâm, chỉ có chỗ anh là an toàn nhất thôi!" Quyền Đế Sâm ngưng mắt nhìn cô ta, lớp trang điểm xấu xí của cô ta vẫn chưa được xóa đi "Qua hôm nay, chuyện này đã thành kết cục đã định, bố em cũng sẽ không ép em nữa!" Đường Tuyết Nhi gật đầu "Tại sao em không có một tí tự do nào vậy?" "Cái gọi là tự do, đều phải trả giá." Quyền Đế Sâm hơi cong giá mà mỗi người phải trả là khác nhau, tự do cũng khác trời tối, sau khi Quyền Đế Sâm tan làm, Đường Tuyết Nhi cũng ngồi xe anh về vịnh Hồng Thụ Lâm khi Mặc Sơ về nhà, cô nhìn thấy trong phòng khách có một thân ảnh quen thuộc, cô đi vào nhà liền nghe thấy Đường Tuyết Nhi gọi giòn tan "Chị dâu, chị về rồi à!" "Tuyết Nhi..." Mặc Sơ lập tức hiểu ra ngay, lẽ nào tất cả những chuyện này có liên quan đến Quyền Đế Sâm thật sao? Đường Tuyết Nhi kéo cô ngồi xuống "Chị tan làm rồi phải không! Chị uống trà đi!" Mặc Sơ và cô ta ngồi xuống, trà uống ngọt mà hơi đắng chát, trên gương mặt của Đường Tuyết Nhi, tràn ngập một niềm hạnh phúc mang theo tự này, cửa phòng bếp cũng mở Đế Sâm bê đồ ăn đi ra "Có thể ăn cơm tối được rồi!" Năm người cùng ngồi vào bàn, bắt đầu ăn bữa tối hôm nay, là Quyền Đế Sâm tự bàn, một con cá Thạch Ban hấp, tỏa ra mùi Đế Sâm vẫn dùng đũa gặp thịt cá, rút xương cá, rồi bỏ vào trong bát của Mặc động chu đáo mà ấp ám như này, đây là hành động đã làm trái tim Mặc Sơ rung động ngay từ lúc đầu, khiến cô nghĩ rằng, người đàn ông này thật sự là người đàn ông tốt mà cô có thể dựa ờ phút này, Mặc Sơ nhìn thịt cá thơm ngon trong bát, cô không nhịn được cảm sao, một cặp vợ chồng đang bình thường, lại thay đổi hứng thú? Là cô đã thay đổi? Hay là anh đã thay đổi? Hay là mùi vị của thịt cá này đã thay đổi? Quyền Đế Sâm lại gắp thịt cá cho Mặc Hàm, anh cực kỳ săn sóc mẹ con các cô, con trai thì để cậu bé tự ăn! "Cảm ơn daddy!" Mặc Hàm vui vẻ ăn "Cá daddy nấu còn ngon hơn ông nội Tần nấu!" Quyền Đế Sâm mỉm cười, sau đó anh nói "Tuyết Nhi, em ăn đi!" Mặc Hàm vừa ăn vừa nhìn về phía Đường Tuyết Nhi "Dì Tuyết Nhi, trường đại học của dì tuyển sinh có giới hạn độ tuổi không?" Đường Tuyết Nhi nở nụ cười "Hàm Hàm muốn học luôn đại học à?" "Có được không?" Mặc Hàm liếc mắt nhìn Mặc Hi "Anh trai cháu thích trai xinh gái đẹp rồi!" Đường Tuyết Nhi nhìn hai anh em thông minh lanh lợi "Năm sau các cháu tham gia thi, thi qua rồi điền nguyện vọng là được." Mặc Sơ cũng bật cười, bầu không khí trên bàn cơm cũng trở nên sôi nổi mà ấm khi ăn cơm xong, Đường Tuyết Nhi muốn rửa bát, Mặc Sơ nói "Cô dẫn các cháu đi chơi đi! Tôi làm cho!" Hai bạn nhỏ Mặc Hàm và Mặc Hàm một trái một phải kéo Đường Tuyết Nhi cùng đi chơi trò Tuyết Nhi cảm khái nói "Chỉ số thông minh của em cũng không ứng phó được hai đứa, chị dâu, chị thật siêu!" Mặc Sơ khẽ cười, sau đó cô đi vào phòng bếp rửa cô đeo tạp dề rửa bát, Quyền Đế Sâm cũng chơi rời đứng ở cửa phòng bếp, chú ý sự thay đổi trên nét mặt Sơ chỉ im lặng rửa bát, cô rửa bát xong, cô cởi tạp dề ra, thấy mọi thứ đã ngăn nắp, cô mới về nhiên, khi cô làm việc, cả quá trình cô đều không để ý đến Quyền Đế Sơ về đến phòng, cô đi tắm, sau đó cô mới đi tới gian phòng lớn mà hai con đang chơi đùa, Đường Tuyết Nhi đang lái xe đụng, chơi vui đến ngất ngây với hai đứa trẻ."Tuyết Nhi, tối nay cô ngủ ở đây không?" Mặc Sơ hỏi thẳng cô ta! Đường Tuyết Nhi mỉm cười nói "Không đâu, chị dâu, giờ em về đây! Ông nội và bố mẹ đều lo lắng cho em!" Mặc Sơ gật đầu "Được!" Đường Tuyết Nhi chào tạm biệt cô "Chị dâu, em đi đây! Em nói cho chị biết một chuyện, anh Sâm không dễ xuống bếp, càng sẽ không lấy xương cá cho bất kỳ ai!" Mặc Sơ chỉ cười mà không nói khi Đường Tuyết Nhi rời đi, Mặc Sơ đưa cặp thai long phượng đi tắm, Mặc Hi bảo cậu bé là nam tử hán, không cần mami tắm Sơ tắm cho con gái, cô thấy tiểu công chúa nằm trong bồn tắm nhỏ nghịch bọt."Sơ Sơ, mẹ đang giận daddy đúng không?" Mặc Hàm Sơ hơi ngẩng đầu "Không có." "Phụ nữ đúng là nghĩ một đằng nói một nẻo!" Mặc Hàm hừ một Sơ thấy buồn cười "Con không phải phụ nữ à?" "Con là trẻ con!" Mặc Hàm gật gù đắc ý nói "Con vẫn chưa dậy thì!" Mặc Sơ nhéo cánh tay nhỏ của cô bé, Mặc Hàm hơi lo lắng nói "Liệu Sơ Sơ và daddy có xa nhau không?" "Sẽ không!" Mặc Sơ dịu dàng trả lời "Cái đầu nhỏ của con đang lo cái gì đấy! Cho dù mẹ và daddy không ở bên nhau nữa, con thấy dì Tuyết Nhi làm mami thì thế nào?" "Không cần!" Mặc Hàm lắc đầu "Mặc dù dì Tuyết Nhi rất tốt, nhưng, mami của con chính là mami, con chỉ có một mami, không thể thay thế Không biết Quyền Đế Sâm đã đứng ở cửa phòng của tiểu công chúa từ lúc Đế Sâm gật đầu, lúc này anh nhìn về phía Mặc Sơ ở bên Hàm lập tức nói "Sơ Sơ, con thể tự tắm!" Mặc Sơ thở dài "Có việc thì gọi mẹ!" "Không sao, mẹ đi đi!" Mặc Hàm cười nói. Mặc Sơ đi ra khỏi phòng con gái, cô đi cùng Quyền Đế Sâm về phòng vừa đi vào cửa, đã cảm nhận được một cỗ sức mạnh dời núi lấp biển, đang ùn ùn đánh úp về phía Đế Sâm xoay người một cái, đã ép cô lên ván thể cô kề sát vào cánh cửa, còn trước mặt cô là khuôn mặt tuấn tú đang mang theo sự tức giận của anh, anh chống một tay lên cánh cửa, tư thế nửa bao vây, khóa chặt cô ở giữa anh và ván nhìn cô chăm chú, đôi mắt mang theo ánh mắt sắc bén, thì ra, cô mong Đường Tuyết Nhi trở thành nữ chủ nhân ở đây đến vậy sao? Mặc Sơ cũng nhìn thẳng vào mắt anh, anh lại chẳng nói lấy một câu, nhưng mà, từ cơ thể đến trái tim đều thể hiện ra là anh không vui."Anh...!thả em ra!" Mặc Sơ không chịu được ánh nhìn chăm chú trầm lặng như thế này của Đế Sâm cơ hồ là không kìm được cơn giận "Không thả!" Anh nói xong, cúi đầu hôn lên môi cô...!Mặc Sơ không ngờ anh sẽ làm như thế này, cô muốn né tránh, nào ngờ một bàn tay khác của anh giữ chặt gáy cô, đầu lưỡi của anh linh hạt nạy mở hàm răng của cô, mang theo tức giận, điên cuồng tìm đầu lưỡi cô, ép cô chỉ có thể đưa lưỡi ra múa cùng lưỡi cô muốn né tránh tiến công cường thế của anh, nhưng à, cô vừa né tránh, anh liền truy đuổi cuồng dã, mỗi tấc trong khoang miệng, đầu lưỡi cô đến chỗ nào anh đều sẽ đuổi đến chỗ từng nói, anh không cho phép cô chạy người gắn bó môi răng, môi của cô càng bị anh hôn đến nỗi thủy quang mênh vì thế công mãnh liệt của anh, đầu lưỡi cô vô lực, lưỡi cô cũng bắt đầu bủn rủn, cô chỉ có thể mặc anh cuồng dã thổi quét cô...!Cơ thể cô cũng trở nên mềm nhũn, nếu không phải Quyền Đế Sâm đỡ cô, cô đã trượt xuống đất Sơ không chịu nổi nụ hôn mãnh liệt như này, cô kêu u u, nhưng lại không nói ra được một Đế Sâm vẫn không chịu tha cho cô, mãi đến khi cô tê liệt ngã trong lòng anh, anh đưa tay ra ôm lấy cô, anh mới tha cho mắt cô mang theo lửa giận, khi cô định nói chuyện, người đàn ông này làm bộ hôn này, Quyền Đế Sâm mới nói "Anh cứ tưởng cái miệng này rất ngoan, nào ngờ, bây giờ càng ngày càng không ngoan!" Đây chính là trừng phạt của việc không ngoan, để xem sau này cô còn dám nói những lời như thế nữa không! Mặc Sơ tức giận nói "Em không ngoan như vậy, anh còn cần em làm gì?".
Mặc Sơ nhận lấy máy quay phim trên tay Tả Điện Vũ, cô đã nói mấy lời bí ẩn khiến người ta đỏ mặt tim đập nhanh, thế nên dù thế nào đi nữa cũng không thể để người khác nghe thấy được! “Tôi muốn phá hủy nó!” Mặc Sơ nhẹ giọng nói. “Để tôi hủy!” Quyền Đế Sâm đưa tay về phía cô. Mặc Sơ cắn cắn môi, cô muốn tự tay phá hủy nó, nhưng mà tại sao anh lại làm vậy? Quyền Đế Sâm không nói lời này, cầm lấy chiếc máy quay phim trên tay cô, sau đó đưa tay ôm cô đi ra ngoài “Điện Vũ, xử lý rác rưởi!” Mặc Sơ cảm thấy cái ý xử lý rác rưởi này của anh quá đúng, tên biếи ŧɦái Thải Tiểu Mãn này cần phải được xử lý thật tốt! Thải Tiểu Mãn nhìn Mặc Sơ bị trai đẹp ôm đi, còn cô ta thì lại phun máu đầy tường, cô ta nhìn về phía Tả Điện Vũ “Đừng gϊếŧ tôi, nội dung bên trong máy quay phim đó được sao lưu tự động, nếu như bây giờ anh gϊếŧ tôi thì nội dung bên trong sẽ tự động tải lên internet, đến lúc đó hậu quả như thế nào…” “Cô đúng là hèn hạ!” Tả Điện Vũ lên tiếng căn dặn “Nhốt cô ta vào bệnh viện tâm thần! Không có lệnh của tôi, không cho phép ra ngoài!” “Đừng…” Thải Tiểu Mãn lắc đầu “Tôi không mắc bệnh thần kinh, tôi không đi, tôi không đi…” Đến chỗ đó, cô ta không bệnh cũng sẽ bị biến thành có bệnh… Quyền Đế Sâm ôm Mặc Sơ lên trực thăng, lúc này Mặc Sơ mới biết, anh tới nhanh như thế! Từ trên trực thăng ngắm nhìn thành phố về đêm, trong lòng cô không khỏi cảm thấy xúc động. Phi công khởi động trực thăng rời đi. Ở trên trực thăng, cô vẫn luôn nằm trong lòng anh. Cô yên tĩnh dựa vào người anh, lúc thấy anh tới cứu mình, cô cảm thấy rất vui! Thế nhưng sau khi tỉnh táo lại, cô lại buồn bã, anh vẫn sẽ lấy vợ sinh con, cô vẫn phải rời đi, cô và anh là hai đường thẳng song song, vĩnh viễn không thể chạm vào nhau nữa… Giờ phút này, hãy để cho cô hưởng thụ một chút ấm áp từ anh đi! Chỉ cần như thế cũng tốt rồi. Ngay sau đó, trực thăng nhanh chóng đáp xuống một bệnh viện. Quyền Đế Sâm ôm cô xuống, đi thẳng tới phòng cấp cứu, mấy người Ngô Y Mỹ đã bày trận đợi sẵn trong đó, chờ tới khi cô tới thì lập tức tiến hành cấp cứu cho cô. Mặc Sơ cũng chỉ bị thương ngoài da do bị dây siết, da của cô tương đối mềm nên rất dễ bị thương. Sau khi xử lý xong vết thương ngoài da của cô, Quyền Đế Sâm ở trong phòng bệnh chăm sóc cô. Ngô Y Mỹ nói “Tổng giám đốc Quyền, chúng tôi đã kiểm tra cẩn thận, cô Mặc không bị nội thương, nhưng vì lý do an toàn, tôi đề nghị cô ấy ở lại bệnh viện theo dõi hai ngày.” Trong phòng bệnh vip, Mặc Sơ đi tắm, thay một bộ quần áo ngủ thoải mái, vẫn là bộ quần áo ngủ hình chuột Mickey mà cô thích nhất, cô nhìn thấy Quyền Đế Sâm đang xem đoạn video trong máy quay phim. Cô yên tĩnh ngồi bên cạnh anh, lúc anh nhìn thấy Thải Tiểu Mãn cầm đao hướng về phía Mặc Sơ, vẻ hung ác của anh tăng lên. “Tôi không sao…” Mặc Sơ lên tiếng an ủi anh. Lúc Quyền Đế Sâm nghe thấy cô mô tả kỹ thuật của mình như thế nào, Mặc Sơ xấu hổ, cô muốn đứng dậy rời khỏi đó, nhưng người đàn ông này lại đưa tay ra, kéo cô vào trong ngực. Mặc Sơ không còn mặt mũi nhìn ai, cô vùi đầu vào lòng anh, nhưng anh lại lắng nghe một cách say sưa. “Được rồi, đừng xem nữa! Đã nói là phải hủy đi mà!” Mặc Sơ nhẹ giọng nũng nịu. Quyền Đế Sâm buông máy quay phim xuống “Ừ, tôi sẽ hủy nó!” Mặc Sơ nặng nề gật đầu. “Nhưng mà sau này phải nói cho tôi nghe!” Quyền Đế Sâm thấp giọng nói. Cái gì cơ? Ai lại như thế? Làm chuyện đó cũng đã đỏ mặt tía tai mà còn nói ư? Mặc Sơ lập tức chuyển đề tài “Hôm nay cảm ơn anh!” Quyền Đế Sâm nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, không nói gì. Mặc Sơ cũng không biết nên làm gì, cô chỉ cảm thấy ở trong lòng anh vô cùng an tâm. “Trễ lắm rồi, đi ngủ đi!” Quyền Đế Sâm nói “Có chỗ nào không thoải mái thì phải báo cho bác sĩ biết ngay lập tức.” “Được.” Mặc Sơ cho rằng anh chuẩn bị đi, mắt cô mở thật to giống như muốn giữ anh ở lại đây! Quyền Đế Sâm ôm cô tới giường, đắp mềm cho cô, còn anh thì ngồi bên cạnh cô “Cô ngủ rồi tôi mới đi.” Cô ngoan ngoãn nhắm hai mắt lại, mặc dù đã trải qua quá nhiều chuyện, cô vẫn cảm thấy sợ hết hồn hết vía, thế nhưng khi bên cạnh có hơi thở của anh, cô lại cảm thấy yên tâm. Lúc Mặc Sơ tỉnh lại lần nữa thì đã là buổi sáng hôm sau. Quyền Đế Sâm không còn bên cạnh cô, hai tay cô ôm lấy đầu gối, cô lại cảm thấy hơn nhớ nhung! Hoặc là do phụ nữ thường động lòng nhanh hơn đàn ông một chút! Huống chi là một người phụ nữ kiên cường cô độc quá lâu như cô. Cô vẫn còn ở bệnh viện theo dõi, bác sĩ vẫn chưa cho cô xuất viện. Cô ngồi ngây ngẩn trong phòng một lúc lâu, thế là muốn đi tới đi lui. Trong tòa nhà thụ tinh trong ống nghiệm này có rất nhiều người đang xếp hàng. Cô đứng dưới tán cây, nhìn những bậc cha mẹ khát khao con cái, cô thật sự có thể hiểu được bọn họ. Đứa trẻ không chỉ có thể dùng để nối dõi tông đường mà còn là một thiên sứ tình yêu, để tình cảm bố mẹ càng ổn định, cũng khiến cho những bậc cha mẹ có con cái cảm thấy hạnh phúc. Lúc này, cô nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc. Tô San sao? Người phụ nữ này vẫn không ngừng tìm kiếm bác sĩ và phương thuốc, hình như cô ta không thể có thai! “Bác sĩ, xác suất tôi có thể mang thai là bao nhiêu? Ngay cả một phần nghìn cũng không có sao?” Tô San gấp gáp hỏi, Tư Vĩ Phàm không muốn chung sống với cô ta nữa, đàn ông nói lật mặt là lật mặt, nếu cô ta có con để trói buộc Tư Vĩ Phàm thì cũng tốt. Bác sĩ lắc đầu “Cô Tô, cho dù xác suất có nhỏ hơn một phần nghìn thì với sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật hiện giờ cũng không phải là không thể được! Trước tiên cô cứ tiến hành kiểm tra tổng quát, sau đó chúng ta sẽ quyết định một phương án khả thi.” “Cảm ơn…” Tô San nghe nói bệnh viện này là bệnh viện thụ tinh trong ống nghiệm có tiếng, cô ta đã chạy khắp nơi trên đất nước này, cũng không có ai chữa được bệnh vô sinh của cô ta. Lúc Tô San vui vẻ bước ra, lại nhìn thấy Mặc Sơ đang đứng dưới ánh mặt trời. Cô ta chanh chua cay nghiệt lên tiếng “Chị họ, chị theo dõi tôi đấy à?” “Tôi chỉ vừa đi đến đây mà thôi.” Mặc Sơ giải thích, cô nào có thời gian rảnh rỗi để theo dõi Tô San chứ! Nhưng mà Tô San lại không chịu buông tha cho cô “Bây giờ tình cảm của tôi và Vĩ Phàm xảy ra mâu thuẫn, đều là tại chị đấy! Mặc Sơ, chị đúng là một con điếm mưu mô, chị cứ thích nhúng tay vào chuyện tình cảm của người khác như vậy sao?” “Lời này hẳn nên dành cho cô đấy!” Mặc Sơ nhìn chằm chằm cô ta “Nhưng mà do tôi không cần Tư Vĩ Phàm, trước kia không cần, bây giờ cũng không cần, sau này càng không cần!” Sắc mặt Tô San lúc đỏ lúc trắng, trông vô cùng khó coi, cô ta hừ một tiếng "Chị đừng tưởng chị có Tổng giám đốc Quyền làm chỗ dựa thì chị có thể không dè gì như thế! Nếu Tổng giám đốc Quyền thật sự thích chị thì cũng sẽ không tuyển vợ như thế!’ “Đây không phải vấn đề mà cô phải bận tâm!” Mặc Sơ lạnh lùng giễu cợt cô ta “Cô nên lo làm thế nào để sinh một đứa bé đi rồi hãy nói tiếp!” “Chị…” Tô San giận tới mức muốn phát điên, đây là chỗ đau của cô ta, nhưng đó là kết cục thảm hại của việc suy tuổi trẻ lông bông. Mặc Sơ quay trở lại phòng bệnh, nhưng bất ngờ nhìn thấy Cố Vãn Vãn tới! “Vãn Vãn…” Mặc Sơ tiến lên phía trước “Sao cậu lại tới đây?” Cố Vãn Vãn ôm cô “Tớ nghe nói cậu bị Thải Tiểu Mãn bắt đi, tớ lo cho cậu. Sơ Sơ, thấy cậu không sao thật tốt!” Hai người vui vẻ cười một tiếng "Mặc Sơ nhìn thấy Cố Vãn Vãn tràn đầy năng lượng như thế cũng mừng cho cô ấy. “Đúng rồi Sơ Sơ, tớ muốn nhờ cậu làm giúp tới một chuyện!” Cố Vãn Vãn nhỏ giọng nói “Tớ muốn anh Sâm…”
Mặc Sơ đi bộ một mình trên đường, Cố Vãn Vãn xem tin xong, gọi cho cô mất cuộc. Cô ngồi dưới đèn đường, lấy điện thoại di động ra. Cô nhìn ba chữ Cố Vãn Vãn, cuối cùng có thể cảm nhận được tâm trạng của Cố Vãn Vãn! Cô nghe điện thoại “Vãn Vãn…” Ở đầu dây bên kia, Cố Vãn Vãn giận dữ đùng đùng nói “Tớ gọi cho cậu rất nhiều cuộc, sao cậu không nhận điện thoại của tớ?” “Vừa rồi tớ bận!” Mặc Sơ rất cảm động, Cố Vãn Vãn thế mà vẫn gọi điện thoại cho cô. Cố Vãn Vãn lập tức nói “Cậu và Quyền Đế Sâm là chuyện gì xảy ra? Cậu vừa nói cho tớ là cậu và anh ấy kết hôn rồi, tại sao anh ấy lại tuyên bố tin cưới Long Yên?” “Hôn nhân của tớ và anh ấy không phải vì tình yêu.” Mặc Sơ giải thích “Bây giờ ấy và Long Yên thích nhau, đính hôn thì cùng là chuyện tốt đối với hai nhà Quyền, Long…” “Tại sao Quyền Đế Sâm có thể như vậy?” Cố Vãn Vãn nổi giận “Anh ta cho rằng anh ta là ai? Anh ta có thể tùy ý đùa bỡn người ta, sau đó lại lựa chọn một người phụ nữ khác để kết hôn à? Sơ Sơ, cậu đang ở đâu? Chúng ta đi tìm anh ta tính sổ!” Mặc Sơ nghe đến đây, bỗng nhiên cảm động bật khóc. Cố Vãn Vãn vẫn là bạn thân nhất của cô, cô ấy vẫn là trọng tình trọng nghĩa như vậy! “Không cần dâu Vãn Vãn, cảm ơn cậu…” Mặc Sơ nghẹn ngào nói “Hôn nhân không tình yêu, sớm muộn gì cũng phải kết thúc…” “Vậy tại sao anh ta phải kết hôn với cậu?” Cố Vãn Vãn vẫn không thuận theo không buông tha “Dù sao anh ta chơi đùa với ai cũng không liên quan đến tớ, nhưng tớ không cho phép anh ta đùa bỡn cậu, cậu là bạn thân nhất của tớ… Tớ và anh tớ đi tìm anh, cậu lập tức tới ngay, giờ phút này anh ta vẫn còn ở khách sạn hưởng thụ suиɠ sướиɠ đấy…” Cố Vãn Vãn nói xong, lập tức cúp điện thoại. Mặc Sơ lo lắng Cố Vãn Vãn làm lớn chuyện, cô cũng chỉ có thể chạy tới khách sạn mà Cố Vãn Vãn nói. Lúc cô đến, Cố Vãn Vãn tạt một ly rượu vào mặt Quyền Đế Sâm “Quyền Đế Sâm, anh là tên khốn kiếp!” Cố Trạch Dã cũng ngăn cản không kịp, anh ta vươn tay kéo Cố Vãn Vãn sang một bên “Vãn Vãn, có gì thì nói là được!” “Có cái gì hay mà nói?” Cố Vãn Vãn hét lên “Sơ Sơ là bạn thân nhất của em, người ta đắc tội anh ta ở đâu mà anh ta cưới người ta, sau đó lại cưới người khác? Ở trong mắt của anh, anh coi hôn nhân là cái gì vậy? Là một kế hoạch hợp tác kinh doanh sao?” Quyền Đế Sâm đang dùng cơm với khách hàng, cô chủ nhà họ Cố cô cũng chẳng biết sợ ai, cô ầm ĩ thế này, khách hàng hơi lúng túng, anh ta nói “Tổng giám đốc Quyền, tôi đi trước, chuyện hợp tác thì chúng ta dành thời gian bàn lại sau.” Lúc rời đi, khách hàng nhìn Mặc Sơ đang đứng ở cửa một chút rồi sải bước rời đi. Mặc Sơ đi vào, cô kéo tay Cố Vãn Vãn “Vãn Vãn, cậu bình tĩnh một chút!” “Tớ làm sao mà bình tĩnh được?” Cố Vãn Vãn vừa nhìn thấy cô tới, lập tức tức giận nói “Sơ Sơ, tớ không bình tĩnh được! Cậu và anh ta kết hôn, tớ rất tức giận, nhưng mà anh ta đùa bỡn cậu như vậy, tớ càng tức giận hơn!” “Chúng ta đều là người trưởng thành, không cần phải nói những lời này.” Mặc Sơ nhẹ giọng nói “Lúc tớ và Tổng giám đốc Quyền đăng ký kết hôn, tớ đã nghĩ đến chuyện sẽ ngày này! Được rồi, tớ cũng không hiểu là cậu kích động như vậy làm gì?” Cố Vãn Vãn trợn mắt nhìn cô “Cậu thật sự không tức giận hả?” “Không tức giận!” Mặc Sơ còn giương khuôn mặt vui vẻ lên “Cậu đúng là một cô bé ngốc! Được rồi cầm khăn lông lau rượu trên mặt cho Tổng giám đốc Quyền chút đi.” “Tớ không lau!” Cố Vãn Vãn lắc đầu. Mặc Sơ cầm một khăn lông sạch sẽ, đi tới trước mặt Quyền Đế Sâm, rượu không chỉ tạt lên mặt mà còn văng lên áo sơ mi của anh, chảy đến bụng anh. Mặc Sơ nhẹ nhàng lau rượu trên mặt cho anh, vẫn không nói chuyện. Cố Trạch Dã thì lại nghiền ngẫm nhếch khóe môi, tựa như đang chờ xem kịch hay! “Quần áo đều ướt rồi, trở về tắm thay đồ đi!” Mặc Sơ dịu dàng nhìn anh. Quyền Đế Sâm gật đầu, sải bước đi ra ngoài. Mặc Sơ tạm biệt Cố Trạch Dã và Cố Vãn Vãn “Tớ đi trước!” Trước khi đi, cô lại ôm lấy Cố Vãn Vãn “Vãn Vãn, cảm ơn cậu không giận tớ! Tớ vẫn luôn rất lo lắng, sợ tình bạn của chúng ta tan vỡ! Cảm ơn cậu, Vãn Vãn…” “Cậu mới là con nhỏ ngốc nhất, mặc kệ người khác đùa bỡn, còn nói đỡ cho người ta!” Cố Vãn Vãn trợn mắt nhìn cô. Mặc Sơ lại cười “Nhiều khi thông minh nhưng giả ngu mà! Hơn nữa trăm sông đổ về một biển, có thể bao dung mới vĩ đại!” Cố Vãn Vãn đau lòng nhìn cô “Cậu có yêu anh ta không?” “Không yêu!” Mặc Sơ quả quyết nói. Cho dù có một chút xíu tơ tình cũng bị cô chặt đứt hoàn toàn! Giữa bọn họ không có tình yêu, kết thúc như vậy cũng tốt. Cố Vãn Vãn gật đầu , cô nhìn về Cố Trạch Dã “Anh à, từ nay về sau tuyệt giao với anh ta đi!” Cố Trạch Dã vỗ nhẹ lên đầu Cố Vãn Vãn “Đúng là một đứa con nít, toàn nói mấy câu trẻ con!” “Anh có tuyệt giao với anh ta không? Nếu anh không tuyệt giao với anh ta, em cũng không nhận anh là anh trai nữa đâu!” Cố Vãn Vãn uy hiếp anh ta. Ngược lại lời này lại chọc cười Cố Trạch Dã và Mặc Sơ. “Thật ra thì tớ rất hâm mộ cậu đấy Vãn Vãn. Cậu có một người anh yêu thương, cưng chìu cậu như vậy…” Mặc Sơ cười nói. Đột nhiên Cố Vãn Vãn cũng cười “Sơ Sơ, không bằng cậu và anh ấy yêu nhau đi. Tớ bảo đảm, chắc chắn anh ấy chỉ tốt với một người phụ nữ là cậu. Quyền Đế Sâm kết hôn với gái khác là tổn thất của anh ta! Wow, nếu như cậu làm chị dâu của tớ, chúng ta sẽ thân càng thêm thân…” “Khụ khụ…” Cố Trạch Dã ho nhẹ hai tiếng “Vãn Vãn, không được phép nói bừa!” “Người ta nói bừa khi nào!” Cố Vãn Vãn kéo tay Cố Trạch Dã, nũng nịu “Anh à, nếu anh cưới người khác, có thể em sẽ ghét bỏ, nhưng Sơ Sơ thì khác…” Cố Trạch Dã cắt đứt lời cô ấy “Được rồi! Em đừng nhọc lòng về những chuyện này nữa! Không phải em muốn đến chợ thủy sản mua một con rùa đen về nuôi à!” “Đúng vậy, anh không nói thì em quên rồi!” Cố Vãn Vãn cười nói, cô ấy nhìn về Mặc Sơ “Đi cùng đi! Cậu cũng nuôi một con rùa đen, đặt tên là Quyền Đế Sâm!” Mặc Sơ cười “Hai người đi đi! Tớ không đi.” Sau khi ra khỏi khách sạn sau, cô thấy xe của Quyền Đế Sâm vẫn còn đậu ở đây. Cô đi tới, tài xế mở cửa xe cho cô “Cô Mặc, mời lên xe!” Mặc Sơ ngồi lên xe, ngồi ghế sau với Quyền Đế Sâm. Anh không nói gì, cô cũng vậy. Không khí trong xe rất yên lặng, hay là lúc chia tay đều như vậy đi! Hai người trở lại vịnh Hồng Thụ Lâm Hải, Mặc Sơ vẫn như thường ngày, lấy dép cho anh đổi, cởi cà vạt giúp anh… Bỗng nhiên, một bàn tay nâng cằm cô lên. Đó là bàn tay to của Quyền Đế Sâm, ngón tay thô ráp là ký hiệu đặc trưng của anh. Anh nhìn từ trên cao nhìn xuống, khí thế mạnh mẽ, cô cũng ngẩng mặt nhìn anh, vẻ mặt hơi dịu dàng và ấm áp. Anh giống như đang dò xét cô, xem vẻ mặt để thấy sự biến hóa trong lòng cô. Lúc này bầu không khí còn quái dị hơn trên xe. Thời gian trôi qua từng giây từng phút, anh và cô đều không nói gì, cũng không có động tác. Bỗng nhiên anh cúi đầu hôn lên môi cô… Hôn như cuồng phong bão táp, hận không thể nuốt trọn cô vào bụng.
vợ ngoan ngoãn để anh yêu